Tác giả: Kim Dung/ Kỳ Duyên
KD: Chỉ còn 03 ngày nữa là đến ngày giỗ GS Đặng Phong, một người bạn vong niên, người mình coi như người anh mà mình rất quý mến. Đặng Phong đúng là chất người HN lãng tử, tài hoa, tinh tế. Đặc biệt ông nấu ăn rất giỏi, chụp ảnh rất đẹp. Mỗi lần xuống thăm ông tại nhà, bao giờ mình cũng mua cho ông mấy bông hoa hồng, cắm vào chiếc lọ nhỏ.
Gs Đặng Phong
Hai anh em ngồi bên khung cửa sổ nhìn ra mảnh vườn của nhà ông, một không gian lãng mạn và hơi cổ kính, tây phương, trong cái làng cổ nổi tiếng. Và nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, chính trị, kinh tế ,văn chương… mặc trong nhà lũ sinh viên của ông đến học, làm việc ồn ào. Cũng có lần đến, ông bảo, ở lại ăn cơm, vì hôm nay ông trổ tài nấu ăn, tiếp mấy “ông tây, bà đầm”, nhưng rồi mình phải về, vì mình cũng phải đi chợ…
Ở ông, chuyện ăn uống là thưởng thức, cho dù rất giản dị. Có lần mình đến, ông rang cơm cho mình ăn. Rồi hái một nắm là sung ngay trong vườn nhà và bảo: Này, ăn cơm rang với lá sung cũng rất thú vị đấy, KD nhỉ. Mình cười phá lên. Hai anh em ăn cơm rang với nắm lá sung non, và quả thật, cái vị chan chát của lá sung trộn lẫn với món cơm rang rất khéo của ông, tạo một dư vị là lạ, khó quên.
Mình ân hận nhất là khi ông mắc bệnh trọng rồi mất, mà mình không hề biết. Vì hai anh em rất ít gặp nhau, dù gặp lần nào cũng vui như …hội. Mình vẫn ngẫm nghĩ mãi, vì sao, ông không muốn cho mình biết tin ông ốm nặng. Đó là điều mình ân hận nhất, mỗi lần nghĩ về ông.
Vào Google, tìm thêm tư liệu về ông. Và đây, mình thích nhất bài của Nguyễn Gia Kiểng, có thể nói, là hiểu chất Đặng Phong, định vị được cái tầm lớn của Đặng Phong nhất. Xin trích phần đánh giá của Bách khoa toàn thư mở Wikipedia, và của tác giả Nguyễn Gia Kiểng:
Ông được đánh giá là chuyên gia lịch sử kinh tế, người đã dày công nghiên cứu quá trình Đổi Mới ở Việt Nam [5]. Trong giới sử học, ông thuộc số ít viết sử kinh tế. Người như ông, GS Đặng Phong – tác giả của hàng chục ngàn trang sử kinh tế VN, còn ít hơn nữa [6]. Giáo sư Đặng Phong được coi là cuốn từ điển sống về kinh tế Việt Nam, là giáo sư mời của nhiều trường đại học danh tiếng thế giới [4]
Những lời đánh giá của Nguyễn Gia Kiểng, một bạn thân của Đặng Phong, sau khi nghe tin ông mất:
Viết về lịch sử kinh tế Việt Nam không ai có thể bằng được Đặng Phong. Mỗi lần gặp nhau Đặng Phong đều làm tôi ngạc nhiên vì anh luôn luôn có một tác phẩm mới. Sức viết của Đặng Phong thật là phi thường.
Các cấp lãnh đạo cộng sản không quan tâm tới lịch sử kinh tế. Đó là một môn chán và vô ích đối với họ. Công an cũng không quan tâm. Sách của anh vì thế không bị cấm. Anh hầu như được tự do, sách của anh chứa đựng những điều không thể tìm thấy nơi khác.
Đặng Phong không có nhiều bạn, anh chỉ có những người bạn thân…Về một số trí thức tên tuổi trong nước, Đặng Phong nghĩ là họ không thực sự muốn đấu tranh để thay đổi, họ chỉ nói ra những điều có vẻ phản kháng vì đó là những điều đúng và có nói ra cũng không hại gì; họ bon chen và anh không thích bon chen. Còn những người đối lập thực sự và trực diện? Đặng Phong cũng không có nhu cầu gặp họ, anh không phải là người móc nối và tổ chức, anh đóng góp trong cương vị của một nhà nghiên cứu…Tất cả mọi tác phẩm của anh đều là những bản cáo trạng gay gắt đối với những sai lầm của chế độ và đều khiến người đọc hiểu rằng những sai lầm đó đã xảy ra vì không có dân chủ.
Đặng Phong đã đóng góp nhiều lắm. Những năm gần đây anh còn tìm được một cách đóng góp khác. Không hiểu bằng cách nào anh trở thành rất thân với ông Võ Văn Kiệt. Anh giải thích: “Hắn có tiếng nói và muốn nói, mình có những điều cần nói nhưng khó nói và nếu nói được cũng không có tác dụng bằng nếu hắn nói. Đó là một hợp đồng”. Ít ai biết rằng những bài viết và nói trong những năm cuối đời của ông Kiệt đều là của Đặng Phong. Anh có gửi cho tôi xem trước khi chúng được đưa ra trước dư luận.
Đặng Phong là người chủ trương hoà giải dân tộc ngay từ đầu, khi nhiều người còn huênh hoang trong men chiến thắng và nhiều người khác còn điên cuồng trong thù hận, và anh đã liên tục đóng góp một cách tận tình và quả quyết cho lập trường hoà giải và hoà hợp dân tộc.
Dưới một bề ngoài giản dị xuềnh xoàng anh là một học giả lớn và trí thức lớn. Những tác phẩm anh viết ra tuy rất ít người đọc nhưng là cả một kho tàng tư liệu quý báu cho những ai còn quan tâm đến cái trở thành của đất nước và dân tộc này, một đất nước và một dân tộc mà anh đã yêu một cách tha thiết. Anh đã phân biệt được cái chính và cái phụ, cái tạm bợ và cái lâu dài, sự cao cả thực sự và sự hào nhoáng.
Sau khi Đặng Phong mất đã chỉ có rất ít bài viết về anh và các tác giả cũng không tỏ ra biết rõ Đặng Phong. Anh là một người ít ai biết đến, có thể ở Việt Nam người ta cũng không đánh giá cao Đặng Phong vì không biết được giá trị thực của anh. Anh không phải là một người nổi tiếng và cũng không tìm cách để được dư luận biết đến.
Anh đã không chấp nhận làm một sản phẩm của thời thế mà đã đóng góp thay đổi thời thế. Anh đã đến với đất nước này và đã ra đi sau khi đã cố để lại một đất nước lành mạnh hơn, đã sống thực và đã sống xứng đáng. Chúng ta vừa mất một trí tuệ và một tấm lòng.“[1]
——————-
*Mình có việc đi ra khỏi nhà từ sáng, vừa mới về nhà, nhận được email của một người bạn, là một trí thức có tên tuổi, rất gần gũi với cố TT Võ Văn Kiệt. Trong thư có viết:
Theo mình, a Sáu Dân là người chịu lắng nghe và biết chọn người, biết trân trọng, tin cậy và phát huy nhân tài, là người chân thành mời, học và tạo thuận lợi cho nhân tài của đất nước. A Sáu Dân đối với anh Đặng Phong là như đối với nhiều nhà trí thức khác của Nhà nước VN ta và nhiều nhà trí thức đến từ những chân trời chính trị khác, từng đối lập nhau, ́chứ không phải ưu đãi riêng anh Đặng Phong.
.
Lời anh Đặ̣ng Phong và anh Nguyễn Gia Kiểng (sinh năm 1942, làm việc chính quyền ở miền Nam trước năm 1975, rồi sang Pháp) nói với nhau về anh Sáu Dân và về tầm mức anh Sáu Dân thân thiết với anh Đặng Phong và nhờ cậy anh Đặng Phong là quá sự thật.
.
Email còn thêm một số nhận xét về con người Nguyễn Gia Kiểng. Tuy nhiên, mình nghĩ, những nhận xét của cả hai phía với Gs Đặng Phong đều xuất phát từ nhìn nhận cá nhân, thậm chí có tính chất riêng tư. Người nhìn nhận theo góc độ bạn bè, người nhìn nhận theo góc độ công việc. Mỗi người phát biểu đều xuất phát từ chỗ đứng của mình. Có thể ở đó có cả những thiên kiến, định kiến.
.
Tuy nhiên, xin dừng lại ở đây, và việc đăng nguyên văn email phản biện mà mình nhận được cũng là một cách thông tin, cách nhìn thẳng thắn xung quanh mối quan hệ giữa Gs ĐP với cố TT Võ Văn Kiệt. Cả hai người đó đều đã ở một thế giới khác. Có thể các bác sẽ thông cảm và cười xòa với nhau về cách nói tự nhiên chủ nghĩa, dân dã giữa những người đàn ông với nhau, hơn là giữa một trí thức với một chính khách.
.
Nhưng chủ Blog KD/KD vẫn nhận thấy đây là một sơ suất đáng ra không nên có. Thành thật xin lỗi bạn đọc. Mong lượng thứ!
————-
Xin đọc thêm bài viết của mình về GS Đặng Phong (Đăng ở dưới- bài đã đăng trên Tuần VN, ngày 06/9/2010).
Không hiểu sao mình bỗng nghĩ, ở dưới suối vàng, hẳn ông mỉm cười mãn nguyện, khi thấy mình những ngày này, viết về ông và nhớ ông.
Mong anh thanh thản, anh Đặng Phong nhé!
——————–
KD. Ảnh: anh ĐP chụp cho mình trong vườn nhà
.
Vương vất hơi thu xanh
Xạc xào mùa hoa sữa
Bỗng ngậm ngùi nhớ anh
Người bạn vong niên không còn nữa
Con người như ngọn lửa
trong cái vỏ héo tàn
Hồ Tây sóng vỗ ngàn năm
Làng cổ giai nhân kết tình phu phụ Tiếp tục đọc →
Bạn phải đăng nhập để bình luận.