Tác giả: Chu Mộng Long (theo FB Chu Mộng Long)
Thực sự sung sướng đến rơi nước mắt mà viết bài này. Vĩ đại Thein Sein! Ông xứng đáng được ngợi ca, được tôn thờ, không phải cho quyền lực như lâu nay người ta vẫn tôn thờ quyền lực, mà cho giải quyền lực để có tự do dân chủ cho nhân dân Myanmar. Ông mới thực sự là người xứng đáng nhất được trao giải Nobel hòa bình!
Đấu tranh cho tự do dân chủ đã khó, tự giác “cho không” quyền tự do dân chủ còn khó hơn.

Sự thực, trong lịch sử nhân loại, chưa có nhà độc tài nào “cho không” quyền tự do dân chủ, kể cả khi đã nằm yên trong nấm mồ. Nhiều kẻ chết rồi còn kéo theo bao nhiêu kẻ khác hầu hạ mình vĩnh viễn!
Aung San Suu Kyi vĩ đại đã đành, nhưng Thein Sein còn vĩ đại hơn.
Tranh đấu như bà Aung San Suu Kyi từng có cả ngàn, nhưng Thein Sein thì chỉ có một!
Người đàn bà kia có thể bị bắn nát trước họng súng của cường quyền, cho dù đó là “đàn bà thép”. Khi ấy, tự do dân chủ vẫn chỉ là giấc mơ xa vời! Với tình hình Myanmar, khi nhà độc tài đang cường thịnh và được bảo kê bởi nhà độc tài lớn hơn là Trung Quốc, quyền tự do dân chủ có thể còn phải đổi bằng bao nhiêu máu xương nữa mới có được chứ không dễ ai cho không.
Aung San Suu Kyi, “người đàn bà thép”, ảnh Google.
Vậy mà Thein Sein, kẻ sở hữu toàn bộ sức mạnh trong tay (chứ không phải là một phế đế) có thể nghiền nát mọi khát vọng của người dân Myanmar lại đột ngột tự giải quyền lực để nhường chỗ cho sự tự do dân chủ.
Đó là một con người vĩ đại của mọi thời đại. Vĩ đại vì ông dám từ bỏ quyền lực trong lúc quyền lực của ông và đảng ông đang ở đỉnh cao. Vĩ đại vì ông không bị vầng hào quang chói lọi của quyền lực làm mù mắt mà nhìn thấy được khát vọng cháy bỏng của dân tộc mình, sẵn sàng hy sinh quyền lợi cá nhân mình và đảng mình cho sự lớn mạnh của toàn dân tộc. Tiếp tục đọc →
Bạn phải đăng nhập để bình luận.