Có quá rẻ- cái giá của sự đánh đổi?

Tác giả: theo FB Trần Bích Hà

Nếu đoàn chưa có vé và thiếu tiền mua vé: thì đó là hành động cần thiết và đúng lúc. Nhưng vì đoàn đã có vé, đã cam kết dịch vụ trên một hãng khác, với kế hoạch chặng về đã có trước đến hàng tháng – thì theo quan điểm cá nhân tôi – đó là hành động “chơi xấu” mà giới kinh doanh tử tế, có đạo đức ít khi dám làm. Anh ỉ anh có tiền hoặc có quan hệ dựa trên tiền, chơi tay trên, giật hợp đồng để dùng đó làm phương tiện PR cho công ty – khi nhìn sâu vào bản chất là gì chắc ai cũng hiểu (TBH)

KD: Một bài viết về vụ đón các cầu thủ U 23 trở về nước trong chiến thắng – như lời bình của chị Chi Lan: Bài rất hay và phân tích rất đúng về thương mại, quảng cáo, hợp đồng tài trợ…

Xin đăng lên để bạn đọc chia sẻ

———–

Bà Nguyễn Thị Phương Thảo- Tổng GĐ VJA

Như một người Việt nam có lương tri – tôi không bao giờ tán thành việc sử dụng các sự kiện có tính chất lịch sử hoặc có ý nghĩa tâm lý đối với xã hội, hoặc tên tuổi những người anh hùng, để quảng bá cho thương hiệu của cá nhân hoặc công ty nào đó. Chỉ riêng cái việc họ bỏ tiền giúp đỡ, tài trợ…, là đủ để xã hội và người được giúp đỡ ghi nhận rồi. Nhưng nếu cố dấn lên để bắt người nhận phải cầm bảng hiệu tên công ty toe toét chụp ảnh đưa lên báo chí – sẽ biến sự kiện tài trợ thành sự đánh đổi thô bạo, hoặc đúng hơn là sự cưỡng duyên một cách lố bịch.

Tiếp tục đọc