Tác giả: Lưu Quang Vũ (theo FB Tào Thanh)
KD: Một hiện tượng bất ngờ khó giải thích mấy ngày nay: Tiếng Việt (lớp 1)- TT Công nghệ GD của GS Hồ Ngọc Đại triển khai suốt mấy chục năm nay bỗng nhiên bị đưa ra mổ xẻ, “ném đá”, chửi bới về cách dạy phát âm. Những ai có con học theo phương pháp này, những người từng học theo pp này thì bảo vệ, ngợi khen, còn có rất nhiều ý kiến có lẽ không hề biết “mô tê răng rứa” thì cứ thế, “chém gió” thoải mái. Dường như có hẳn cả một sự ‘ủ mưu” kỹ lưỡng cho công việc này.
Tiếp theo bài của nhà giáo Phạm Toàn, bài của nhà thơ Hoàng Hưng, Ts Toán Nguyễn Ngọc Chu đăng trên FB cũng rất đứng đắn, đáng trân trọng. Tuy nhiên, quá mệt mỏi vì không khí “tranh luận” 😀 😀 😀 của “cư dân mạng” nên chủ Blog chỉ xin đăng bài thơ Tiếng Việt của nhà thơ tài danh Lưu Quang Vũ- một bài thơ tuyệt vời, để bạn đọc thư thái trong ngày nghỉ lễ. 😀
—————–
Tiếng mẹ gọi trong hoàng hôn khói sẫm
Cánh đồng xa cò trắng rủ nhau về
Có con nghé trên lưng bùn ướt đẫm
Nghe xạc xào gió thổi giữa cau tre.
Tiếng kéo gỗ nhọc nhằn trên bãi nắng
Tiếng gọi đò sông vắng bến lau khuya
Tiếng lụa xé đau lòng thoi sợi trắng
Tiếng dập dồn nước lũ xoáy chân đê.
Bạn phải đăng nhập để bình luận.