Tác giả: theo FB Chu Mộng Long và HD Yen Tran
.KD: Bạn bè gửi cho những bài thơ nhân vụ Cô gái và chiếc giầy Thủ Thiêm. Xin đăng để các bạn chia sẻ. Gương mặt em trong sáng, trẻ trung và can đảm 😀
.Mà sao chỉ thấy Phụ nữ VN “làm nên” lịch sử nhể? Chả thấy các bậc… liền ông đâu cả. Chắc vì họ quá “lịch sự”.
Khác nhau mỗi dấu ? và dấu nặng 😀 😀 😀
Nhưng đọc mà cay sống mũi. Tại sao. Tại sao Quốc gia và c/q này để Nhân dân khốn khổ vậy? Phải phản kháng một cách bất lực như vậy? 😦 😦 😦
*Mới đây, mình đọc được lời bình của Nat, một bạn đọc không biết mặt; và một câu trích từ một bài viết trên doithoaionline về vụ việc này, thấy thấu tâm can. Xin đăng lên để bạn đọc chia sẻ:
.“Đối với người trí thức, chiếc giày của chị Dương làm họ bứt rứt, bất an. Mặc cảm trước một người đàn bà 28 tuổi làm cho họ nhỏ bé và tổn thương. Nhỏ bé vì bất lực, tổn thương vì tự ái. Và biết đâu chiếc giày của chị Dương sẽ khiến họ bừng tỉnh và bước ra khỏi căn chòi “cầu an” mà họ tự nhốt mình bao năm nay một cách tự giác và đầy những bao biện” (doithoaionline).
BÀI THƠ VỀ CÔ GÁI KHÔNG GUỐC
Chu Mộng Long (phỏng thơ Phạm Tiến Duật)
Không có guốc không phải vì em không có guốc
Người ta thu tang vật đi rồi
Ung dung ra đứng ngoài trời,
Nhìn đất, nhìn đời, nhìn thẳng.
Nhìn thấy đất xoa vào tận gót
Nhìn dân oan nhức nhối tận tim Tiếp tục đọc
Bạn phải đăng nhập để bình luận.