Tác giả: theo FB Phan Trí Đỉnh
KD: Trời oi nồng, tâm trạng thì chán. Vậy mà đọc bài này, mình cười chảy nứơc mắt nước mũi. Cái giọng thơ này nghe quen quen. Đúng là trên mạng, một nửa là “bọn rỗi hơi” chuyên châm chọc và trêu cười.
Đọc các còm, kẻ nào cũng tự xưng là người ở “Trỏng” xin vào miền Nam ở. Có chàng, quê ở HN, lại “con nhà nòi” cũng dứt khoát đòi “vô Trỏng”.
Mình xin đăng lại còm của mình: Chết cười. Thế này nửa nước chen chúc thở/ Nửa nước còn lại nỗi… thương đau 😀 😀 😀
—————
Xin lỗi, lại phiền bác.
Cả nước đang sục sôi.
Phản đối và ủng hộ,
Cứ như bị chia đôi.
Đảng thì yêu Trung Quốc.
Dân thì thích Phương Tây.
Tôi xin phép mạo muội
Được đề nghị thế này.
Ta học theo Trung Quốc,
Làm thử cái xem sao.
Một nước hai chế độ,
Chung tổ quốc, đồng bào.
Nước lại chia như cũ.
Từ Hiền Lương trở lên
Là nửa nước của đảng
Và các dư luận viên.
Còn nửa nước trở xuống
Dành cho bọn rỗi hơi,
Phản biện và phản động,
Châm chọc và trêu cười.
Cả hai nửa, cơ hội
Được đồng đều như nhau.
Nửa Nam Mỹ ủng hộ.
Nửa Bắc – đồng chí Tàu.
Sau hai ba thập kỷ,
Bác thấy bên nào hơn,
Thì nhân ra cả nước.
Đề nghị bác làm luôn.
*
Tôi, dẫu không chống đảng,
Nhưng sinh ra ở Trong,
Xin phép về quê mẹ.
Bác thấy có được không?
Sưu tầm.
Bạn phải đăng nhập để bình luận.