KD: Rất bất ngờ, bạn bè iu quý gửi cho bài viết này copy từ Blog của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, về một vụ án văn nghệ nổi tiếng và cả… “tai tiếng”.
Thời gian liệu đã làm cho những vết thương đau sâu sắc rỉ máu đã thành sẹo? Không biết, nhưng việc một cựu Đại tác CA theo dõi văn nghệ sĩ và văn hóa công khai viết, dưới một phương pháp tiếp cận, gắng sao cho trung thực, và khách quan, cũng đã là đáng đọc và suy ngẫm. Như lời nhà thơ NTT giới thiệu, “các bạn hãy đọc nó như đọc một “góc nhìn” về sự thật!
Nhận thức bao giờ cũng là cả một hành trình, nhiều khi đau đớn vô cùng, đến tứa máu.
Với một con người, và với một dân tộc 😦
———–
NTT: Nhà văn Lê Hoài Nguyên tên thật là Thái Kế Toại, nguyên Đại tá công an, công tác tại A25 (chuyên theo dõi văn nghệ sĩ và văn hóa) đã gửi tới NTT.ORG một chuyên luận dài về Nhân Văn Giai Phẩm, và chúng tôi đã đăng làm 5 kỳ từ đầu tháng 8/2010, được nhiều trang mạng đăng lại. Nay tác giả đã chỉnh sửa lại bài viết của mình và nhờ NTT.ORG đăng lại trọn vẹn bài viết này. Các bạn hãy đọc nó như đọc một “góc nhìn” về sự thật.
VỤ NHÂN VĂN – GIAI PHẨM MỘT TRÀO LƯU DÂN CHỦ, MỘT CUỘC CÁCH TÂN VĂN HỌC KHÔNG THÀNH
.
I – Mấy vấn đề có tính phương pháp luận
Hiện nay còn tồn tại nhiều cách đánh giá về vụ Nhân Văn-Giai Phẩm. Có người cực đoan cho rằng cốt lõi đây là vụ án chính trị phản động không dính líu gì đến văn học, mà chỉ có một số anh em văn nghệ sĩ bị lôi kéo vào, Đảng và nhà nước đã không xử án văn nghệ sĩ (1). Người thì cho là một vụ án văn học, thuần túy oan sai về văn học, để đàn áp văn nghệ sĩ, nhà nước đã biến một vụ việc văn học thành một vụ án chính trị. (2).Tât nhiên là để bảo vệ các khuynh hướng, để đánh giá đúng thực chất của Nhân Văn Giai Phẩm không phải dễ dàng, mà phản bác hoàn toàn cũng cần hết sức thận trọng.
Bạn phải đăng nhập để bình luận.